Top 10 Bài thơ đặc sắc của danh nhân văn học Nga Pushkin
1. Bài thơ: Tôi yêu em (Я вас любил)
Tôi yêu em (Я вас любил)
Я вас любил
Я вас любил: tình yêu còn đây, có lẽ,
Trong lòng tôi nó vẫn chưa tắt hẳn;
Nhưng hãy để nó yên bình không làm phiền bạn nữa;
Tôi không muốn đem buồn phiền đến cho bạn.
Tôi yêu em lặng lẽ, không hy vọng,
Đôi khi bị rụt rè, đôi khi bị ám ảnh bởi ghen tuông;
Tôi yêu em một cách chân thành, một cách dịu dàng,
Chỉ mong bạn được hạnh phúc với người khác.
Dịch nghĩa
Tôi đã yêu em: tình yêu còn, có lẽ là
Trong lòng tôi (nó) đã không tắt hẳn;
Nhưng thôi, hãy để nó chẳng quấy rầy em thêm nữa.
Tôi không muốn làm phiền muộn em bởi bất cứ điều gì.
Tôi đã yêu em lặng thầm, không hy vọng,
Bị giày vò khi thì bởi sự rụt rè, khi thì bởi nỗi hờn ghen.
Tôi đã yêu em chân thành đến thế, dịu dàng đến thế,
Cầu Chúa cho em vẫn là người được yêu dấu như thế bởi người khác.
TÔI YÊU EM
Bản dịch của Thúy Toàn
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em


2. Bài thơ: Con đường dưới tuyết (Зимняя дорога)
Con đường dưới tuyết (Зимняя дорога)
Trăng tròn lóng lánh qua những màn sương u ám
Tia sáng nhẹ nhàng chiếu xuống những cánh đồng buồn bã
Trên con đường mùa đông ẩm ướt và buồn chán
Xe ba ngựa nhanh chóng lao đi
Cái chuông treo trên xe vang lên vang dội một cách mệt mỏi
Điều gì đó quen thuộc âm thanh từ xa xa
Trong những bài hát dài của người lái xe xe ngựa:
Thỉnh thoảng là niềm vui hào hứng
Thỉnh thoảng là nỗi buồn sâu thăm…
Không có lửa, không có nhà đen…
Điều đó là nơi hoang dã và tuyết phủ…
Chỉ có những dải đường sắc nét
Trải dài về phía trước
Cảm thấy buồn chán, u sầu... Ngày mai, Nhina,
Ngày mai, khi quay về bên em yêu,
Tôi sẽ ngồi bên bếp lửa, lặng lẽ,
Ngắm em mà không bao giờ chán ngán.
Dòng kim đồng hồ kêu vang
Chạy tròn vòng tròn của nó một cách kiên nhẫn,
Và khiến chúng ta không cách xa nhau
Khi nửa đêm không thể tách rời chúng ta.
U sầu quá, Nhina: con đường của tôi u ám,
Xe ngựa của tôi dường như ngủ say,
Âm thanh của chuông đồng điệu như thường lệ,
Ánh trăng mờ dần trong sương.
Con đường dưới tuyết
Bản dịch thơ của Thúy Toàn
Xuyên những làn sương gợn sóng
Mảnh trăng mờ ảo chiếu qua
Buồn dải ánh vang lai láng
Trên cánh đồng buồn giăng xa
Trên con đường mùa đông vắng vẻ
Cỗ xe tam mã băng đi
Nhạc ngựa đều đều buồn tẻ
Đều đều khắc khoải lòng quê
Bài ca của người xà ích
Có gì phảng phất thân yêu:
Như niềm vui mừng khôn xiết
Như nỗi buồn nặng đìu hiu
Không một mái lều, ánh lửa…
Tuyết trắng và rừng bao la…
Chỉ những cột dài cây số
Bên đường sừng sững chào ta
Ôi, buồn đau, ôi cô lẻ…
Trở về với em ngày mai
Nhina, bên lò lửa đỏ
Ngắm em, ngắm mãi không thôi
Kim đồng hồ kêu tích tắc
Xoay đủ những vòng nhịp nhàng
Và xua lũ người tẻ ngắt
Để ta bên nhau trong đêm
Sầu lắm. Nhina, đường xa vắng
Ngủ quên, bác xà ích lặng im
Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm
Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng.


3. Bài thơ: Gửi... (К***)
Gửi... (К***)
К***
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Giữa ray rứt sầu đau tuyệt vọng
Giữa ồn ào xáo động buồn lo
Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng
Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.
Tháng ngày qua những cơn gió bụi,
Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
Nhòa tan rồi bóng dáng nguy nga.
Giữa cô quạnh âm u tù hãm
Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.
Cả hồn anh bỗng dưng tỉnh giấc:
Trước mắt anh em lại hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Trai tim lại rộn ràng náo nức
Vì trái tim sống dậy đủ điều:
Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc
Cả đời, cả lệ, cả tình yêu
Puskin tặng Kerơnơ, một nhà thơ nữ đã gặp ở kinh đô Pêtécbua năm 1819. Năm 1825, Kerơnơ về thăm nhà ở Trigôxki, nơi nhà thơ thường lui tới trong thời gian bị đi đày ở Mikhailốpkôiê, hai người lại gặp nhau... Khi Kerơnơ ra đi, Puskin tặng nàng bài thơ này làm kỷ niệm.


4. Bài thơ: Biển
Biển
Pushkin
Tôi chưa từng bước ra biển
Mênh mông xanh, xanh đẹp tĩnh lặng
Tôi chưa từng yêu ai
Tưởng tình yêu chỉ là hư ảo
Nay tôi đã dám bước ra biển
Biển đầy sóng lớn, gió kêu
Nay tôi đã dám yêu
Tình yêu đầy đau khổ - đắng cay
Không sóng lớn, không gió kêu không phải là biển
Không đắng cay nhiều, không phải là yêu…


5. Bài thơ: Hồi ức về biển trước cơn bão
Biển Trước Bão
“Nhớ dòng biển trước cơn bão tới”
Nhớ dòng biển trước cơn bão tới:
Ta ngưỡng mộ từng đợt sóng
Trào dâng, vỗ về như trái tim
Yêu mến nằm dưới chân người đẹp!
Ta ao ước, với từng đợt sóng
Chạm nhẹ bằng môi chân thân yêu!
Không, chưa từng trong những ngày sôi động
Thời trai trẻ náo nhiệt của ta
Ta chưa từng mong mỏi đến thế,
Hôn môi của nàng Armide xuân thơ
Hay đôi má hồng phượng thắm như lửa
Hay bầu ngực, tràn đầy khát khao;
Không, chưa bao giờ hồn ta bị vùi lấp
Bởi khát vọng mãnh liệt như vậy!
Ta nhớ biển trước khi cơn bão đến
Bản dịch thơ: Cẩm Hà
Ta nhớ dòng biển trước khi cơn bão đến:
Ta ganh tị từng con sóng dữ dội
Sóng cuồn cuộn lớp lớp vô tận
Mang tình yêu dưới chân người che phủ!
Ta ước ao cùng từng đợt sóng
Hôn nhẹ bằng môi chân thân yêu!
Không, chưa từng giữa những năm tháng sôi nổi
Thời trai trẻ sôi động của ta
Ta từng mong, đau lòng đến như vậy,
Hôn đôi môi nàng Armide xuân thơ
Hay đôi má hồng rực lửa tình
Hay bầu ngực, tràn đầy khao khát;
Không, chưa bao giờ tâm hồn ta dấy lên
Vì khao khát đam mê như thế!


6. Bài thơ: Sự Thùy Chúy
Sự Thùy Chúy
Pushkin
Ngẫu nhiên gặp gỡ em
Rồi tình cờ rung động
Đời vụt lặng thinh lặng
Mình giao duyên cảm xúc
Ngẫu nhiên một lời thì
Em tức giận trần truồng
Ngẫu nhiên im lặng thôi
Tình ta vỡ tan tanh
Không ai hiểu vì sao
Cuộc đời phân nửa đường
Không ai mang lỗi lầm
Chỉ sự thùy chúy lẻ loi
Sự thùy chúy suốt đời
Anh đau lòng vô tận
Sự thùy chúy em quên
Hay vô tình đâu em?
Đau lòng anh suốt đời
Mãi nhớ nhung bên bờ
Chỉ sự thùy chúy mà thôi
Không ai mang lỗi lầm;
Đường đời phân nửa ngả
Không ai hiểu vì sao
Ngẫu nhiên im lặng thôi
Ngẫu nhiên một lời thì
Em tức giận trần truồng,
Vậy là mình xa rời.
Gió nếu mà thuận theo,
Đời chẳng vướng chông gai,
Trời cũng thương, cũng nhớ,
Gặp lại mình bên nhau.


7. Bài thơ: Hãy Để Anh Ra Đi…
Hãy Để Anh Ra Đi…
Pushkin
Em nói: “Hãy đi đi”
Tại sao anh không dừng lại?
Em nói: “Đừng chờ đợi”
Tại sao anh vội vã quay về?
Lời nói như cánh bay
Đôi mắt u buồn lệ trào
Nhưng sao anh cứ ngốc đấy
Không nhìn thấy trong đôi mắt em
Không nhìn thấy trong đôi mắt em
Không nhìn thấy nỗi buồn
Không nhìn thấy nỗi sâu lắng
Những điều buồn đã qua
Xin anh đừng nhắc lại
Em ngốc nghếch, vụng về
Anh ơi, mơ mộng mênh mông
Đời đâu phải mơ mộng
Cho chúng ta một hạnh phúc
Vậy thôi, xin sóng hãy đưa
Tình yêu về cuối sông
Vậy thôi, xin sóng hãy đưa
Tình yêu về cuối sông
Về bên mộng, về bên giấc
Về nơi bất tận kia.


8. Bài thơ: Sương Và Ánh Nắng
Hơi Sương Và Ánh Nắng
Pushkin
Em cần anh như biển cần sóng,
Biển nào không sóng, yên lặng đâu anh.
Em yêu anh như nắng ban mai,
Chẳng có giọt sương nào thiếu vắng nắng.
Em là hơi sương, tan trong ánh nắng,
Mặc dù không hình dáng, vẫn có dấu vết nắng.
Anh là ánh nắng khi bình minh len lỏi,
Mang theo lửa trời trong tia sáng ban mai.
Em là hơi sương đọng nỗi nhớ lên trời,
Tan vào giấc mơ dài, vơi đi mỗi đêm.
Nhưng em nguyện mãi làm hơi sương,
Soi nắng mặt trời, không tàn phai bao giờ.
Dù bão tố có đến, lòng nắng vẫn tỏa sáng,
Nắng lên, xin trở lại làm hơi sương.
Vũ trụ vô tận, biến đổi không ngừng,
Nhưng buổi sáng không bao giờ đổi thay.
Những tia nắng vẫn luôn tỏa sáng không ngừng,
Như cuộc sống vĩnh cửu không chia ly.
Ôi mặt trời! Sức nắng diệu kỳ,
Đậm đà hơi sương, tâm hồn nguyên thuỷ,
Với thời gian vẫn quay về mỗi lúc,
Soi nắng mặt trời từ ngày sinh thứ ban đầu.
Em là hơi sương, tan trong ánh nắng,
Nắng mãi đọng lại trong hơi sương.
Thứ bình dị nhưng chứa đựng sức mạnh nắng,
Đầy lên hơi sương, lấp lánh rạng ngời.
Nếu lòng sương không còn lạnh vì nắng,
Thì nhờ sương, tia nắng mới tỏa sáng.
Thật đáng yêu những hạt sương bé nhỏ,
Thấm đẫm tình yêu và tha thiết.
Anh là ánh nắng, tình yêu không phai,
Mang lửa trời từ xa xăm về,
Đọng lại trong hạt sương nhỏ của em!


Giấc Mơ
Pushkin
Mơ mộng, mơ mộng
Ngọt ngào đủ rồi
Em đâu, em đâu
Nỗi buồn tan biến
Sao em đi vội
Giấc mơ tàn phai?
Để anh ở lại
Bên vạt trời đêm
Trống vắng tỉnh giấc
Chăn gối lạnh giá
Và đêm im lìm
Lạnh lùng tận xương
Bay mất bao giấc
Trong mê man tình!
Nhưng hồn đong đầy
Ước ao vẫn xanh


10. Bài thơ: Hồi ức
Hồi ức
Pushkin
Lạ quá! Sao lại như vậy?
Trước mặt em, lòng anh đâu rồi?
Đi rồi, bóng anh với mình em
Nhớ không biết làm sao?
Người ta nói, nhớ là yêu
Còn anh thì không rõ lắm
Tình yêu của anh thế nào?
Chỉ khi xa rồi mới biết yêu!
Yêu đến đâu, ai cũng thắc mắc
Đi đến đâu, ai cũng không hay
Theo thời gian, hành tinh vẫn quay
Tình yêu đến, rồi đi…
không ai biết


- 1. Bài thơ: Tôi yêu em (Я вас любил)
- 2. Bài thơ: Con đường dưới tuyết (Зимняя дорога)
- 3. Bài thơ: Gửi... (К***)
- 4. Bài thơ: Biển
- 5. Bài thơ: Hồi ức về biển trước cơn bão
- 6. Bài thơ: Sự Thùy Chúy
- 7. Bài thơ: Hãy Để Anh Ra Đi…
- 8. Bài thơ: Sương Và Ánh Nắng
- 10. Bài thơ: Hồi ức