Mytour blogimg_logo
Tags:
thế giới đó đâydu lịch tâm linhkhám phá thế giớidu lịch thế giới
06/04/20232.6050

Luang Prabang - khoan thai miền đất phật năm 2024

Sau những ngày lang thang và khám phá Thủ đô Viêng Chăn, tôi và người bạn đồng hành lên đường đến với Luang Prabang - cố đô của Vương quốc Triệu Voi và được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa thế giới. Bến xe đi Luang Prabang cách trung tâm Thủ đô hơn 30 km, chúng tôi chọn chuyến xe xuất phát lúc 11 giờ đêm, đây là chuyến xe được nhiều du khách chọn lựa vì sự thuận tiện và là xe giường năm duy nhất trong ngày.

 

Trên con đường đến Wat Xieng Thong, Luang Prabang

Trên con đường đến Wat Xieng Thong, Luang Prabang - Ảnh: Mike Kellett

 

Chặng đường đi Luang Prabang mất khoảng 13 tiếng đồng hồ. Đúng 12 giờ trưa, chúng tôi đặt những bước chân đầu tiên lên vùng đất còn vương vấn những thanh âm cổ kính nhất – Luang Prabang.  Tìm một quán nhỏ ven đường để lót dạ và tiếp tục cuộc hành trình đầy thú vị trên miền Bắc Lào. Đón chúng tôi là cô bán hàng người Lào mặc trang phục truyền thống độ tuổi trung niên thân thiện, dễ mến. Bữa ăn đầu tiên trên vùng đất này, chúng tôi được thiết đãi món rong biển lấy từ sông Mekong, món quà thơm thảo quyện với nụ cười, tính cách hồn hậu làm những người bạn từ phương xa cảm thấy ấm áp bởi tấm lòng của người dân nước bạn Lào.

 

Trên con đường Luang Prabang

Trên con đường Luang Prabang - Ảnh: Sixuan He

 

Chiếc xe tuk tuk chở chúng tôi vào trung tâm thị trấn bon bon trên con đường Sisavangvong, dọc theo hai bên đường là những ngôi nhà gỗ nhỏ nhắn pha trộn kiến trúc truyền thống Lào và kiến trúc Châu Âu cổ. Tôi thấy nắng vàng ươm soi rõ từng lối đi, từng cảnh vật, mùi của nắng quyện trong làn gió thanh dịu buổi ban trưa yên ắng, cảm nhận được một chút gì đó yên bình, dễ mến và thân thương đến lạ lùng, giống như tôi đang thở trong bầu không khí của những con đường ở miền quê Việt.

 

Nhịp sống yên bình ở Luang Prabang -

Nhịp sống yên bình ở Luang Prabang - Ảnh: K.K

 

NHẸ NHÀNG NGẮM HOÀNG HÔN Ở  PHOUSI

 

Phousi là điểm dừng chân đầu tiên của chúng tôi, mọi khách du lịch đêu biết rằng địa điểm này là nơi ngắm hoàng hôn và nhìn toản cảnh Luang Prabang lý tưởng nhất. Đỉnh núi Phousi nằm ngay trung tâm Luang Prabang và đối diện với Bảo tàng Hoàng gia Lào.

 

Tia nắng chiều nhẹ nhàng rọi qua khung cửa sổ nhỏ Luang Prabang

Tia nắng chiều nhẹ nhàng rọi qua khung cửa sổ nhỏ Luang Prabang - Ảnh: Cold_Uii

 

Chúng tôi thư thả leo lên 328 bậc thang, núi Phousi đón chúng tôi bằng hai hàng lan rừng dọc theo triền núi. Trên núi Phousi có đỉnh tháp Chom Si và một đền thờ Phật nhỏ. Len lỏi qua những con đường để chọn một góc khuất tầm nhìn ở phía sau đền, nắng chiều chưa tắt vội, nhưng nơi chúng tôi ngồi vô cùng mát vì được bóng tháp Chom Si che chắn. Từ đây, phóng tầm mắt để ngắm toàn cảnh Luang Prabang, xa xa là khu rừng bạt ngàn và những ngôi làng lân cận, thấp thoáng trong cánh rừng ở phía xa kia là một ngôi chùa ánh lên những tia vàng chói trên đỉnh đền. Cảnh đẹp yên bình đến nao lòng và tinh khiết như những giọt nước mát.

 

Toàn cảnh Luang Prabang

Toàn cảnh Luang Prabang - Ảnh: Thodsapol Thongdeekhieo

 

Sau giờ phút riêng tư và thả hồn theo những miền cảm xúc, tôi quay lại và tìm được một chỗ ngồi khá đẹp để kịp ngắm những tia nắng cuối cùng trong ngày. Người đông nhưng khá yên tĩnh, có lẽ mọi người đang chìm đắm trong không gian riêng của mình, cách tôi khoảng chừng chục người có những tiếng vỗ tay, rồi dần dần tiếng vỗ tay lan rộng. Hoàng hôn buông xuống, đang nhuộm đỏ cả một vùng trời cố đô, tựa như một bức tranh phong cảnh hữu tình. Sau những giờ phút thưởng lãm, mọi người vội vã ra về, để lại đó những nỗi niềm, những miên man của buổi chiều hoàng hôn vừa tắt.

 

Bảo tháp That Chomsi

Bảo tháp That Chomsi - Ảnh: Anucha Siwilaikul

 

LỄ KHẤT THỰC – MỘT TRONG NHỮNG TỤC LỄ NỔI TIẾNG CỦA VÙNG ĐẤT PHẬT

 

Trên khắp miền đất Lào, lễ khất thực là một hoạt động tôn giáo phổ biến, nổi tiếng nhất và được du khách biết đến nhiều nhất là Lễ khất thực buổi sáng ở Luang Prabang. Không thể bỏ qua buổi lễ này, từ sáng sớm tinh mơ, chúng tôi đã thức dậy và ăn mặc lịch sự, tản bộ ra con đường chính Sisavangvong, hôm nay chúng tôi là những người hành hương về miền đất Phật  và muốn hòa mình trong không gian của văn hóa Lào.

 

Lễ khất thực ở Luang Prabang

Lễ khất thực ở Luang Prabang - Ảnh: Tautvaldas Tumenas

 

Nhiều người hành hương và du khách cũng đã sớm tụ họp về đây, các loại bánh quả dành cho lễ khất thực có thể tự chuẩn bị hoặc mua đã sẵn sàng. Theo lệ thường, khoảng từ năm giờ rưỡi sáng, các sư tăng từ khắp các chùa, đền Phật giáo ở Luang Prabang đi qua con đường chính Sisavanvong và các con đường nhỏ lân cận.

 

Một khay thực quả trong lễ khất thực

Một khay thực quả trong lễ khất thực - Ảnh: K.K

 

Không gian yên tĩnh buổi sáng với những màn sương chưa vội tan, tiếng gà gáy vang vọng từ đâu, thấp thoáng xa xa là đoàn người của nhà Phật đang tiến đến gần. Nhập gia tùy tục, tôi và người bạn đồng hành vừa nhìn vừa làm theo cách hành lễ của anh bạn người Lào bên cạnh. Không đơn giản là sự trải nghiệm, chúng tôi tham gia lễ khất thực bằng tất cả lòng thành kính nhất, nhìn những nụ cười khi đón nhận chút thực quả làm con người ta bình tâm đến kỳ lạ, có phải chăng đó chính là quy luật cho nhận ở đời.

 

Những giỏ cơm dành cho lễ khất thực mang đầy sự thành kính

Những giỏ cơm dành cho lễ khất thực mang đầy sự thành kính - Ảnh: Richard Cawthra

 

BUỔI SÁNG CHO NHỮNG BÌNH YÊN TẠI LUANG PRABANG

 

Sau buổi lễ, hai chúng tôi tản bộ và len lỏi trong từng khu chợ sáng, từng con hẻm nhỏ ở Luang Prabang. Luang Prabang không lớn, những con đường thưa xe tuy nhỏ nhưng cảm thấy gần gũi đến lạ lùng. Ngang qua những ngôi chùa, mấy chú tiểu đang quét sân sớm, còn có những ngôi chùa không thấy nhà sư nhưng vẫn dang rộng cửa đón chào người hành hương và du khách viếng thăm. Luang Prabang là vậy, vùng đất này làm con người ta trở nên tin tưởng nhau, sống một cuộc sống nhẹ nhàng, đơn giản mà không toan tính. Những mạch tâm linh tiềm ẩn ấy kết nối con người lại với nhau, như cách chúng tôi làm quen với cô bán hàng lúc đặt chân đến Luang Prabang, tưởng như người thân, bạn bè cũ đã quen và hiểu nhau từ lâu.

 

Đường phố Sisavangvong, Luang Prabang buổi sáng

Đường phố Sisavangvong, Luang Prabang buổi sáng - Ảnh: Visoth Tan

 

Đi hết con đường Sisavangvong, chúng tôi rẽ ngang qua con đường nhỏ để đi xuống khu vực gần sông Mekong. Những tia nắng đầu tiên đã lên, chiếu qua những tán cây xum xuê hai bên đường. Nơi chúng tôi đứng bên đây là những quán cà phê nhỏ, những nhà hàng cổ kính thanh lặng, phía bờ bên kia của sông Mekong là rừng núi bạt ngàn và những ngôi làng, trên sông là những con thuyền ngược xuôi rộn ràng, tất cả không gian này bình dị và gần gũi đến lạ. Tôi chỉ mong những giây phút êm đềm này như những con thuyền đang lướt sóng ngoài kia trôi qua thật chậm, để cảm nhận và thấy rằng còn nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống. Cuộc sống yên bình nơi này như tiếp nguồn năng lượng để tôi có thể trở lại với cuộc sống thường nhật với một tâm thế mới. Cuộc sống vẫn xoay vần như những bánh xe luân hồi, sống và đối mặt với những khó khăn là lẽ tự nhiên như nó vẫn có.

 

Chùa Wat Xieng Thong, Luang Prabang

Chùa Wat Xieng Thong, Luang Prabang - Ảnh: Thodsapol Thongdeekhieo

 

Gần cuối con đường dọc sông Mekong, nằm ở ngã ba sông Mekong và sông Nậm Khan là ngôi chùa lớn nhất Luang Prabang – Wat Xieng Thong. Wat Xieng Thong là một trong những ngôi chùa Phật giáo quan trọng nhất trong hệ thống các đền chùa ở Lào, là công trình có ý nghĩa tinh thần và lưu giữ nhiều giá trị nghệ thuật truyền thống. Ngôi chùa tồn tại gần 500 năm này là ngôi chùa cổ nhất và đẹp nhất, bao gồm ngôi chùa chính Wat Xieng Thong và hơn 20 đền, miếu nhỏ phân bố xung quanh khuôn viên chùa. Các bức phù điêu được chạm khắc công phu, tỉ mỉ dựa theo sử nhà Phật, xứng đáng là bảo vật của đất Luang Prabang. Trong ngôi miếu nhỏ ở Wat Xieng Thong có đặt một hòn đá thiêng, người ta truyền tai nhau nếu ai nhấc được hòn đá ấy qua đầu ba lần thì những gì mình cầu nguyện đều thành hiện thực. Tôi và người bạn lần lượt thử nghiệm và thành công, điều này làm hai cô du khách tuổi trung niên ngồi bên cạnh cứ trầm trồ, đưa ngón tay trỏ có ý khen ngợi hai chúng tôi.

 

Những bức chạm khắc công phu, tỉ mỉ

Những bức chạm khắc công phu, tỉ mỉ  - Ảnh: Picha Khowasinth

 

HẸN GẶP LẠI LUANG PRABANG

 

Tối hôm đó, sau khi dạo mua những quá quà lưu niệm nhỏ tại chợ đêm, tôi và bạn đồng hành tìm đến một quán cà phê ven sông. Chúng tôi tạm biệt Luang Prabang trong không gian tĩnh mịch của quán cà phê thưa người nhưng yên tĩnh, cảm nhận Luang Prabang về đêm, về con sông Mekong hùng vĩ, về vùng đất và con người nơi đây theo những miền cảm xúc khoan thai.

 

Con đường từ Luang Prabang về Viêng Chăn, Lào

Con đường từ Luang Prabang về Viêng Chăn, Lào - Ảnh: Holly Barber

 

Xem thêm: Các tour du lịch giá rẻ

 

Con đường rời Luang Prabang đêm khuya đó thật mát mẻ. Khẽ đẩy cửa kính xe để hít thở không gian núi rừng. Mùi của sương, mùi của rừng núi thu vào trong tim, cảm ơn Luang Prabang đã san sẻ cho chúng tôi mà không giấu giếm bất cứ những gì bình dị, chất phát và hiền hòa nhất. Có lẽ sẽ đến thời điểm, sự nhớ nhung của những ngày tháng tư năm đó  kéo hai chúng tôi và những người bạn mới trở về Luang Prabang một lần nữa. Và nhất định sẽ như vậy.

 

K.K - mytourblogs.com

 

Lưu ý: Nội dung bài viết thuộc bản quyền của mytourblogs.com (Không bao gồm hình ảnh). Mọi sao chép cần ghi rõ nguồn, tên tác giả, nhiếp ảnh gia cùng với liên kết về nội dung tương ứng tại mytourblogs.com.

0 Thích

Đánh giá : 4.2 /564