Hà Nội 36 phố phường với những mái ngói xô nghiêng, với những gánh hàng rong bạc màu rêu phong của phố cũ. Theo thời gian, Hà Nội đã thay cho mình một màu áo mới. Những bức tường rêu phong nơi phố cổ không còn như xưa. Thay vào đó là dãy nhà mái cao tầng, là những khu trung tâm thương mại rộng lớn.
Người ta chỉ còn nhìn thấy một Hà Nội xa xưa trong đáy hồ Gươm, hồ Tây và những gánh hàng rong mà người ta gọi là “kẻ chợ”. Người Hà Nội như nhìn thấy chính họ ở một thời đã qua.
Hà Nội có thể già đi. Nhưng những gánh hàng rong chẳng bao giờ cũ. Hàng rong có tự bao giờ, chẳng ai hay. Chỉ biết rằng một Hà Nội ngày xưa và một Hà Nội nay, những gánh hàng rong đã trở thành một điều gì đó rất đỗi thân quen, thường nhật, là một nét văn hóa đẹp mà bất cứ ai xa Hà Nội cũng chẳng bao giờ có thể quên.
Trong một buổi sớm mai bình yên, hay giữa những buổi trưa yên ả, cũng có thể là một chiều muộn tấp nập xe cộ qua đường, bất chợt nghe thấy một tiếng rao như điệp khúc thân quen, thường nhật, tan loãng dần vào cái không gian ồn ào náo nhiệt của người và xe. Bỗng thấy những mỏi mệt ngày thường của mình như tan ra, rơi nhẹ bẫng.
Theo thời gian, Hà Nội chuyển mình thay áo mới, những tòa nhà cao tầng, những khu đô thị mới mọc lên thay cho những ngôi nhà cổ, những phố vắng khi xưa giờ chen chúc xe và người.
Khi những nhà hàng, những quán ăn sang trọng, những quán cà phê và đủ mọi thứ đèn mọc lên như nấm giữa cái thành phố nhộn nhịp này, những gánh hàng rong như sợi xích của thời gian lưu giữ lại những nếp văn hóa thắm đượm cái tình, cái hồn của người Việt.
mytourblogs.com - Nguồn tổng hợp
0 Thích